Cái chết Gaddafi – bao kẻ hả hê:
“Rồi kẻ độc tài đã nhục nhã ê chề”
“Chết chui từ lỗ cống”
“Dân chủ muôn năm!” – Cả một trời sấm động!
Dân chủ kia ơi, dân chủ kia ơi
Dân chủ tự cho đẹp đẽ nhất trên đời
Dân chủ kéo lão già bị thương như con chó
Và quay phim rao khắp hang cùng ngõ!
Lòng trắc ẩn con người đã biến đâu
Vĩ đại thay đạp đầu tên ngã ngựa
Văn minh thay giết người không xét xử
Đạo đức thay lấy máu rửa hận thù
Chẳng cải lương đâu, chẳng đội lốt thầy tu
Cũng chẳng yêu quý biện minh cho ngôi cao lãnh tụ
Gaddafi đi, chẳng cần tiếc thương đâu
Nhưng đau đớn thay ôi loài người – dã thú.
Xâu xé nhau mượn đủ chiêu bài
Giương đủ ngọn cờ thiên đường tương lai
Dân chủ nã vào nhau bằng súng máy
Tay vấy máu: anh hùng hay vô lại?
Dân chủ kia ơi dân chủ kia ơi
Chưa học đủ vị tha, nhân ái trên đời
Thì xin thưa,
Dân chủ ấy – mượn chiêu bài – đảo vị.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét